Kim Tuấn Mi có phải là hồng trà ngon nhất hiện nay?

Hồng trà là một trong các loại trà khá phổ biến, có thể nói là phổ biến nhất. Vì tất cả các giống trà thì người ta đều có thể dùng để chế biến thành Hồng trà, ở VN người ta có thể dùng nguyên liệu từ các cây trà mọc ở Thái Nguyên để làm ra Hồng Trà, hay ở Hà Giang người ta cũng có thể dùng nguyên liệu từ các cây trà cổ thụ để chế biết thành Hồng Trà, nguyên liệu từ các cây olong cũng có thể làm ra Hồng trà rất ngon, rồi ở Vân Nam TQ nổi tiếng với Phổ Nhĩ nhưng nguyên liệu từ các cây này họ cũng có thể dùng để làm ra Hồng Trà, rồi ở Nghi Hưng nơi nổi tiếng sinh ra những chiếc ấm tử sa lừng lẫy ở đây họ cũng có cây trà và trà này dùng hoàn toàn để chế biến thành Hồng Trà.

Trong rất nhiều loại Hồng Trà từ khắp các vùng trà ở các nước thì có một loại Hồng Trà rất đặc biệt, mà người sành trà nào cũng đã từng nghe qua hoặc ít nhất đã từng uống qua đó chính là Kim Tuấn Mi. Kim Tuấn Mi là một loại Hồng Trà được những người nghệ nhân làng Đồng Mộc ở Vũ Di Sơn sáng tạo ra từ chính những đọt non của các cây Olong ở Vũ Di Sơn vào năm 2005. Có thể nói Kim Tuấn Mi xuất phát từ là Đồng Mộc và chỉ có làng Đồng Mộc mới làm ra Kim Tuấn Mi đúng chất.

Chữ “Kim” trong Kim Tuấn Mi dù có nghĩa là “vàng” nhưng nó không có ý chỉ màu vàng của những sợi trà mà ý nó chỉ là sự quý hiếm của loại trà này.

Búp trà Kim Tuấn Mi

Lúc ban đầu người nhân làng Đồng Mộc họ chỉ làm Kim Tuấn Mi từ đọt non của cây olong mọc hoang dã sinh trưởng tại làng Đồng Mộc. Về sau khi loại trà này được giới sành trà rất yêu thích và nhu cầu quá lớn, người làng Đồng Mộc đã phải dùng đến đọt non của các giống cây khác ngắn ngày hơn như Mai Chiêm, Kỳ Lan, … Cũng chính vì trà được làm từ nhiều nguyên liệu khác nhau nên phẩm chất Kim Tuấn Mi cũng có sự khác nhau, ví dụ như Kim Tuấn Mi được làm từ cây Mai Chiêm thì giá thành rất đắt đỏ, trong khi nếu làm từ cây Kỳ Lan thì giá sẽ thắp hơn nhưng chất lượng không hề thua kém.

Chính vì sự quý hiếm của nguyên liệu tại Vũ Di Sơn để chế biến Kim Tuấn Mi nên thị trường trà Trung Quốc thường dùng các loại Hồng Trà được làm từ các búp non để gọi là Kim Tuấn Mi, thường thấy nhất là Hồng Trà Nghi Hưng được giả thành Kim Tuấn Mi.

Màu nước của trà Kim Tuấn Mi vàng chanh sóng sóng.

Để phân biệt được Kim Tuấn Mi thật hay giả thì chỉ có người làng Đồng Mộc và những người từng uống qua Kim Tuấn Mi thật thì sẽ biết.

by Thanh Phú

Click mua ngay KIM TUẤN MI

Similar Posts

  • SỰ KHÁC BIỆT KHI DÙNG ẤM NẤU NƯỚC BẰNG BẠC

    Bạc có ký hiệu Ag (từ tiếng Latin: Argentum). Là một kim loại chuyển tiếp màu trắng, mềm, có tính dẫn điện cao nhất trong tất cả các nguyên tố và có độ dẫn nhiệt cao nhất trong tất cả kim loại. Bạc xuất hiện trong tự nhiên ở dạng nguyên chất, như bạc tự sinh, và ở dạng hợp kim với vàng và các kim loại khác. Bạc nguyên chất mềm dẻo dễ chế tác, dễ tạo hình.

  • Hộp đựng trà vỏ cây Anh Đào

    Nhật Bản đất nước có nền văn hoá làm say mê nhiều người. Ở Nhật có những nghề thủ công truyền thống độc đáo mà không đất nước nào có được, một trong những nghề truyền thống này là nghề làm các sản phẩm từ vỏ của cây Anh Đào (Kabazaiku). Nguồn gốc của nghề thủ công truyền thống này bắt nguồn từ tỉnh Akita và cách đây hơn 200 năm (thế kỷ 18). Người nghệ nhân dùng vỏ của cây Anh Đào hoang dã để chế tác các món đồ thủ công mỹ nghệ như bao kiếm, hộp đựng thuốc lá, bút, dĩa, hộp đựng trà,… Các sản phẩm khi hoàn thành có màu đỏ sẫm lôi cuốn, màu này có được là do vỏ cây và nhựa cây Anh Đào hình thành.

  • Ấm tử sa có pha được cùng lúc nhiều loại trà không?

    Trước tiên để có thể trả lời câu hỏi này thì tìm hiểu qua một chút về sự thẩm thấu và ngấm trà vào ấm đối với ấm bằng đất tử sa. Chúng ta điều biết rằng ấm tử sa là một loại ấm đất nung không tráng men, nên bề mặt của ấm bên trong và bên ngoài tuy nhìn láng mịn nhưng nếu nhìn dưới kính phóng đại lên nhiều lần thì bề mặt này nó không láng mịn, mà nó gồ ghề thậm chí có nhiều khe hở, nhiều lỗ nhỏ. Đặc biệt với đất tử sa thì các lỗ này nhiều hơn và đa dạng hơn chúng được gọi với tên là “khí khổng”.

  • Giới thiệu về chuông gió Nhật Bản

    Chuông gió có nguồn gốc từ Ấn Độ. Vào thế kỉ thứ 6, những chiếc chuông này được sử dụng rộng rãi tại các chùa chiền ở nơi đây. Sau này, chuông gió du nhập vào Trung Quốc. Tại Nhật Bản, chuông gió được du nhập vào khoảng thế kỷ XII. Chiếc chuông gió đầu tiên được sản xuất vào thời Edo. Ở Nhật Bản, điểm bán nhiều chuông gió Furin nhất là trước cổng đền Kawasaki-Daishi. Đây cũng là nơi tổ chức lễ hội chuông gió thường niên vào tuần thứ ba của tháng 7.

Để lại một bình luận